Thánh Ca

425. Nước Đức Chúa Trời

Câu 1:
Từng nghe nước Đức Chúa Trời,
Rạng lòa hơn sao sáng soi,
Tường thành xây trân châu, kim bích trong ngời;
Hiển vinh muôn muôn đời,
Lạ lùng kinh đô Chúa tôi,
Là Giê-ru-sa-lem mới trên trời.
Điệp khúc:
Tôn nghiêm bấy, sáng láng bấy!
Nước Chúa ta vinh quang thay!
Thuật chẳng hề hết nghe dường muốn bay;
Ta chắc đến nước ấy, Chung trị vì cùng Ngài,
Nầy ta đến, đến cùng nhau hát thơ nầy.
Câu 2:
Từng nghe nước Đức Chúa Trời,
Cực kỳ vinh quang khắp nơi,
Đường thì xây tinh kim xinh tốt tuyệt vời;
Cửa xung quanh trong ngời,
Toàn ngọc châu nguyên khối thôi,
Kỳ quan thay nơi Vua Chúa muôn đời.
Điệp khúc:
Tôn nghiêm bấy, sáng láng bấy!
Nước Chúa ta vinh quang thay!
Thuật chẳng hề hết nghe dường muốn bay;
Ta chắc đến nước ấy, Chung trị vì cùng Ngài,
Nầy ta đến, đến cùng nhau hát thơ nầy.
Câu 3:
Từng nghe nước Đức Chúa Trời,
Tự mình Chiên Con sáng soi,
Nào cần tam quang thiên nhiên giống như đời;
Vì ban đêm qua rồi,
Thành môn khoan khai khắp nơi
Còn đâu yên vui như cảnh trên trời.
Điệp khúc:
Tôn nghiêm bấy, sáng láng bấy!
Nước Chúa ta vinh quang thay!
Thuật chẳng hề hết nghe dường muốn bay;
Ta chắc đến nước ấy, Chung trị vì cùng Ngài,
Nầy ta đến, đến cùng nhau hát thơ nầy.
Câu 4:
Từng nghe nước Đức Chúa Trời,
Một dòng sông lưu khắp nơi,
Đầy bờ cây xanh tươi sai trái tư thời;
Mọi đau thương qua rồi,
Thật ngàn muôn thu thảnh thơi
Ồ, vinh thay, nơi yên nghỉ muôn đời.
Điệp khúc:
Tôn nghiêm bấy, sáng láng bấy!
Nước Chúa ta vinh quang thay!
Thuật chẳng hề hết nghe dường muốn bay;
Ta chắc đến nước ấy, Chung trị vì cùng Ngài,
Nầy ta đến, đến cùng nhau hát thơ nầy.