Tôn Vinh Chúa Hằng Hữu
341. Chiều Trên Đồi Gô-Gô-Tha
- Câu 1:
- Chúa tôi cô đơn lặng lẽ mang thập hình.
Bước lên trên đồi hồn nghe tan vỡ với muôn sầu đau.
Đám đông theo sau, họ như cơn gió không biết hướng đi.
Ai nào hay biết Giê-xu đớn đau thế cho nhân loại.
Cứu Chúa dấu yêu thân mang niềm đau.
Cứu Chúa dấu yêu sao đau thương vơi đầy.
Nhân gian đâu thấy vì quá mến yêu loài người.
Giê-xu phải cam mang bao đớn đau.
Chúa thân trên thập hình nhìn nhân gian với bao mến thương.
Chúa tôi yên lặng tình yêu không thể nói trong lời than.
Huyết tuôn bên hông, Giê-xu đau đớn trút linh hồn.
Tội tôi Chúa mang Giê-xu dấu yêu Ngài chết thay tôi rồi.
Cảm biết Chúa tôi thân mang niềm đau.
Cảm biết Chúa tôi sao đau thương vơi đầy.
Nhưng tôi câm nín vì tiếng khóc không thành lời.
Cứu Chúa dấu yêu Ngài chết thay tôi rồi.
Giê-xu là lẽ sống cho tôi, Giê-xu tình yêu ôi quá cao vời.
Giê-xu là ánh sáng cho muôn người,
là lối sống cho nhân loại, là Cứu Chúa của trần gian.
Giê-xu đẹp như nắng ấm ban mai.
Giê-xu đẹp như ánh sao trên trời.
Giê-xu là khúc thánh ca cao vời là suối nước trong im lìm,
là áng mây bay khắp trời.